Nhật ký ngày 23/9/2017.
Lâu lắm rồi mình mới mở blog ra để viết lên đây những dòng tâm sự trong lòng. Khoảng 2 năm trờ lại đây, mọi thứ với mình trở lên thực sự khó khăn và áp lực. Sức khỏe thì giảm sút, toàn mắc các bệnh phải điều trị lâu dài, công việc học tập không được tốt, em gái và mẹ thì mắc bệnh, kinh tế gia đình trở lên khó khăn. Số tiền mà mình đi dạy học không đáng là bao so với chi tiêu và tiền thuốc mỗi lần đi khám bệnh. Ngày nhỏ, cứ ước ao này nọ, mong muốn mai này lớn lên sẽ trở thành những người nổi tiếng, kiếm được nhiều tiền. Nhưng khi bước chân ra ngoài xã hội, thoát khỏi sự chu cấp của gia đình thì mình cảm thấy cuộc sống này thật khó khăn, không dễ như hồi bé mình tưởng tượng. Nhiều khi gặp khó khăn, muốn tìm một người nào đó để sẻ chia cũng khó, những thứ mình không thể nói được luôn làm trong lòng cảm thấy ấm ức khó chịu. 22 tuổi mà mình cảm thấy mọi thứ xung quanh mình trở lên quay cuồng.
Mình nghĩ kỹ rồi, sau khi ra trường được 2 năm, mình sẽ sang Úc đi làm kiếm thật nhiều tiền để giúp kinh tế gia đình tốt hơn. Đó sẽ là quyết định lớn của đời mình, không phải nghĩ trong ngày một ngày 2 mà cả nhiều tháng trời. Sẽ là khó khăn lớn trước mắt nhưng mình không muốn phải sống trong cuộc sống phải lo tiền qua từng ngày từng tháng một. Mình cũng biết khi ra đi, tới 1 chân trời mới sẽ rất vất vả bên đó, nhưng vì gia đình mà mình sẽ chấp nhận tất cả. Giờ mình chỉ có 1 ước muốn, mong sao mình có sức khỏe tốt, không mắc thêm bênh nào nữa để có thể thực hiện được những dự định sắp tới.
Lâu lắm rồi mình mới mở blog ra để viết lên đây những dòng tâm sự trong lòng. Khoảng 2 năm trờ lại đây, mọi thứ với mình trở lên thực sự khó khăn và áp lực. Sức khỏe thì giảm sút, toàn mắc các bệnh phải điều trị lâu dài, công việc học tập không được tốt, em gái và mẹ thì mắc bệnh, kinh tế gia đình trở lên khó khăn. Số tiền mà mình đi dạy học không đáng là bao so với chi tiêu và tiền thuốc mỗi lần đi khám bệnh. Ngày nhỏ, cứ ước ao này nọ, mong muốn mai này lớn lên sẽ trở thành những người nổi tiếng, kiếm được nhiều tiền. Nhưng khi bước chân ra ngoài xã hội, thoát khỏi sự chu cấp của gia đình thì mình cảm thấy cuộc sống này thật khó khăn, không dễ như hồi bé mình tưởng tượng. Nhiều khi gặp khó khăn, muốn tìm một người nào đó để sẻ chia cũng khó, những thứ mình không thể nói được luôn làm trong lòng cảm thấy ấm ức khó chịu. 22 tuổi mà mình cảm thấy mọi thứ xung quanh mình trở lên quay cuồng.
Mình nghĩ kỹ rồi, sau khi ra trường được 2 năm, mình sẽ sang Úc đi làm kiếm thật nhiều tiền để giúp kinh tế gia đình tốt hơn. Đó sẽ là quyết định lớn của đời mình, không phải nghĩ trong ngày một ngày 2 mà cả nhiều tháng trời. Sẽ là khó khăn lớn trước mắt nhưng mình không muốn phải sống trong cuộc sống phải lo tiền qua từng ngày từng tháng một. Mình cũng biết khi ra đi, tới 1 chân trời mới sẽ rất vất vả bên đó, nhưng vì gia đình mà mình sẽ chấp nhận tất cả. Giờ mình chỉ có 1 ước muốn, mong sao mình có sức khỏe tốt, không mắc thêm bênh nào nữa để có thể thực hiện được những dự định sắp tới.